Skip to main content

And then. The spring comes...

Mùa xuân. Cái cụm từ rất nhẹ nhàng như hai tiếng gọi yêu thương. Chẳng hạn bây giờ gọi "em yêu" thì hai tiếng đó chắc cũng nghe êm ái như hai tiếng mùa xuân vậy. Một từ tối nghĩa. Mùa là gì, xuân là gì ? Phải có người định nghĩa cho nghe nhỉ. Chắc là sướng lắm. 
Giờ chuyển sang viết blog. Cái blogger này cũng khá trực quan và khá dễ xài, trên blogger cũng có những người rất tuyệt, họ viết hay, đa tài, lại chụp hình tuyệt đẹp. Hẳn thế giới này toàn là người giỏi. Đọc mà ngưỡng mộ đến gãy lỗ mũi.
Hôm nay đi đến trường chụp hình, bị cái bài viết trên blog trường dụ dỗ, thế là tí ta tí tởn đạp lọc cọc tới trường. 
Nắng xuân ngọt ngào như ăn kẹo. Cái không gian nó cứ đều đều và dìu dịu sao sao ấy, tôi lâng lâng trôi đi trong cái không gian của những cánh hoa và hương cỏ non ngầy ngậy, chợt thấy mông lung lắm. 
And then. The spring comes. 


{the spring brings joys and fortune...but we never know, it could be this sad. }








Trong cái thế giới của tôi, không có hai từ "sôi động", hẳn là nó thuộc về một phạm tù hoàn toàn khác của cái thế giới nhỏ bé này. Thế giới có 7 tỷ người, nhưng tôi luôn nghĩ, thế giới này còn rộng lớn hơn thế nữa. Không chỉ là những con người, những cá thể, mà đó còn là những "liên kết" những "manh mối" dẫn tới nhau. Và từ đó. Chúng ta có thế giới. 
Thế giới rộng lớn lắm. Kì diệu lắm, hãy cứ tin đi, hãy cứ tin tôi đi. Thế giới sẽ không để cho bạn thất vọng mãi đâu, vì thế giới này rất công bình. Hãy cứ tin là thế giới sẽ không để cho bạn mãi chìm sâu trong tuyệt vọng. Những người bạn của tôi, hãy cứ tìm kiếm, tìm kiếm không ngừng. Vì sẽ còn rất nhiều thứ chờ đợi, và bảo đảm sẽ rất thú vị. 


Nếu chúng ta mở lòng. 
Tôi yêu mùa xuân. 
{Spring brings loves and cupcakes. So why don't we enjoy  ? }

"I told you once. Don't sleep in sorrow. Soar your wings and your love will follow."-said me.


I follow you, behind. 


{I heart the dream in bed, although i'm really f***** sad, i tell myself : don't be !}
i love the moment you say : me, too.








That is it for the spring. Hope my insanity won't grow any bigger. 

Comments

Popular posts from this blog

Something i did back in my uni.

yên ổn ?

giờ thì mình lại thấy bất yên ổn trong cái thế giới quá nhỏ bé của chính mình. buổi sáng thức dậy sẽ là những câu hỏi như: " chà ngay hôm nay làm gì nhỉ ? " và " ngày hôm nay sẽ như thế nào nhỉ ". nhưng rốt cuộc thì vẫn là những khoảng trống yên lặng chảy dài theo dòng thời gian. chẳng hạn có một dòng sông nhỏ, chảy về một cái hồ tròn trong vắt và lấp lánh ánh sáng mặt trời. thì mình sẽ trôi về từ đầu nguồn vậy. đầu tiên mình sẽ làm một cái thúng lớn bằng cao su. sau đó sơn lên màu xám nhạt nhờ nhờ. rồi đặt bên cạnh một cái radio hạng hai rẻ tiền phát liên tục một cái đài nào đó không rõ. chỉ nghe thấy tiếng ồn ào của những người nói và tiếng rè rè mè nheo phát theo một nhịp điệu dúc dắc liên tục nào đó không rõ. cứ vậy đi. rồi ta sẽ kiếm một cái gối, một cái chăn nếu trời lạnh. còn gì nữa nhỉ, chẳng rõ. và mình sẽ đặt mình vào lòng thúng. trôi nhẹ theo chiều dài con sông. trôi đi mãi. đến khi hắn chạm vào bờ hồ tròng trong vắt ấy. hắn dội lại và lập lừng lắc lư ...