Skip to main content

Posts

Showing posts from November, 2010

full-moon night.

A man by himself... Walking alone. In the middle of the night {cough} He walks alone. On the pitch black road. I wish i was there. But. I couldn't. So... A man by himself. Walks alone in the middle of the night. {cough, cough} The full-moon night is so beautiful. A bit scary though. But. He couldn't care. So... He walks alone. With his rice cooker. Back from his friends place. The only place. He feels safe. It was beautiful night. He couldn't couldn't care. {cough, cough, cough} The cat's family on the road. They are pitch black. Just lying down. No slight breath. No nothing. He would mind though. But. He couldn't care. No birds singing on the tree. They are sleeping. He downs with his knee. Blood coming out. Like they are set to be free. It was brightest night ever. Sound like Andy McKee. But. He couldn't care though. Just lying down. And set free. It was a beautiful night.

...

hôm trước nằm mơ thấy mình về nhà. chả rõ làm gì. chỉ biết mình ở nhà và đứng trước cổng của nội trú nhìn lên. cái lầu 6.  mà mơ với chả mộng. chỉ là cái cớ cho câu chuyện này thôi. kể từ đâu nhể. chẳng biết. cứ kể vậy nhé. như không có ai nghe cả, không có ai đọc cả. chỉ là một chút vẩn vơ và ta hứng chí kể chuyện vậy thôi.  chuyện là thế này. tất cả đều nằm trong cuốn nhật ký mà mình hằng ngày viết. kể cả những ngày đi thi. những giờ lên lớp. kể cả những ngày mình nằm ốm. viết đến khi hết cuốn sổ thì thôi.  lúc đấy thì dừng lại được rồi ấy nhể. và ta sẽ gói ghém lại và đem đi tặng. vì ta chẳng giữ để làm gì.  vốn dĩ ta chẳng muốn giữ bất cứ vật gì bên mình. ta sẽ bảo:  vướng víu. chỉ thế thôi. để xem ta viết gì nhể. những câu chuyện nhỏ hơn. ta mong một ngày sẽ được gặp lại những câu chuyện ấy. tựa như ta được gặp lại mấy ông bạn thân và vỗ vai hỏi thăm sức khỏe. ta sẽ cười ngất như quả đất.  câu chữ của ta luôn ngắn và cụt ngủn. kiểu như : that's it ? ta cũng chỉ cười bảo : uhm

yên ổn ?

giờ thì mình lại thấy bất yên ổn trong cái thế giới quá nhỏ bé của chính mình. buổi sáng thức dậy sẽ là những câu hỏi như: " chà ngay hôm nay làm gì nhỉ ? " và " ngày hôm nay sẽ như thế nào nhỉ ". nhưng rốt cuộc thì vẫn là những khoảng trống yên lặng chảy dài theo dòng thời gian. chẳng hạn có một dòng sông nhỏ, chảy về một cái hồ tròn trong vắt và lấp lánh ánh sáng mặt trời. thì mình sẽ trôi về từ đầu nguồn vậy. đầu tiên mình sẽ làm một cái thúng lớn bằng cao su. sau đó sơn lên màu xám nhạt nhờ nhờ. rồi đặt bên cạnh một cái radio hạng hai rẻ tiền phát liên tục một cái đài nào đó không rõ. chỉ nghe thấy tiếng ồn ào của những người nói và tiếng rè rè mè nheo phát theo một nhịp điệu dúc dắc liên tục nào đó không rõ. cứ vậy đi. rồi ta sẽ kiếm một cái gối, một cái chăn nếu trời lạnh. còn gì nữa nhỉ, chẳng rõ. và mình sẽ đặt mình vào lòng thúng. trôi nhẹ theo chiều dài con sông. trôi đi mãi. đến khi hắn chạm vào bờ hồ tròng trong vắt ấy. hắn dội lại và lập lừng lắc lư