Mưa. Những cơn mưa. Đêm giá lạnh. Chiều buồn. Một chiếc lá rơi. Một chàng trai đang đi trên một con đường vắng tối tăm và ẩm ướt. Bước chân đi chầm chậm và luôn từ tốn. Như thể, cậu nghĩ, những bước chân của mình có thể chạm tới một thế giới khác dưới chân cậu và làm tổn thương thế giới đó.
Cậu chậm rãi bước đi. Không vướng bận. Không ưu tư. Luôn là như thế.
" Có hai thứ trong cuộc đời mà con cần phải tập dần cho quen: đó là sự tàn phá của thời gian và sự bất công của loài người " - mẹ chàng trai nói.
Cậu chậm rãi bước đi. Không vướng bận. Không ưu tư. Luôn là như thế.
" Có hai thứ trong cuộc đời mà con cần phải tập dần cho quen: đó là sự tàn phá của thời gian và sự bất công của loài người " - mẹ chàng trai nói.
![]() |
{that day} |
This comment has been removed by a blog administrator.
ReplyDelete